Nằm nhà nghỉ ốm, tự cho phép mình để đầu óc thanh thản một chút, gác lại những bộn bề công việc vẫn còn đó. Cánh cửa sổ mở toang vì mấy cơn gió mùa đông bắc lạnh cóng. Chả buồn đóng lại làm gì. Có dịp ngắm trời mây, cây cối lao xao trong gió cũng có cái thú vị riêng đấy! Tôi chợt nghĩ về tụi nhỏ, mấy đứa con em đồng bào dân tộc thiểu số nơi tôi và các bạn tôi đã đến....more »
Đầu tiên xin cho phép giấu tên! Năm nay tôi 23 tuổi, ở cái tuổi mà tôi nghĩ mọi người đều đã có những ước mơ riêng, những hướng đi nhất định, những hoài bão và mong muốn sau khi kết thúc việc học và bắt đầu trải nghiệm cuộc sống. Nhưng với tôi, đó hoàn toàn khác biệt! Tôi đang ở trong tình trạng bê bết, và dường như không còn lối thoát. Tôi là kẻ dối trá, là đứa con bất hiếu,...more »